Chương 8
Ba năm trôi qua hôm nay là ngày Tuấn trở về , Loan cùng với ông bà Thanh Hiền hồ hởi đi đến sân bay đón con . Bà ngoại Loan thì đã mất năm ngoái do tuổi cao sức yếu , Loan cũng bán cái ngôi nhà của ngoại đi lấy tiền xây lên một căn nhà khang trang bên này để đón chồng về . Đứng chờ bên ngoài hết đoàn người này , đến đoàn người khác đi từ gtrong ra mà vẫn chưa thấy Tuấn đâu , Loan hồi hộp đôi tay run lên từng hồi . Không lâu sau có một đôi trai gái đi ra ,Loan nhìn thấy bóng dáng quen thuộc của Tuấn trong bộ quần áo sang trọng , trên mắt đeo một chiếc kính đen , một tay kéo vali , còn một tay để cho một cô gái trẻ đẹp ,ăn mặc hở hang , sành điệu khoác .
Ban đầu loan tưởng mình nhìn nhầm , thế nhưng sau vài phút nhìn lại cho kỹ , cô xác định ấy là Tuấn chồng của mình . Thế nhưng còn người đàn bà kia là ai , tại sao hai người lại thân thiết như thế kia . Bà Hiền trông thấy con thì mừng rỡ reo lên gọi tên con . Tuấn nghe thấy nhìn về bên này rồi cùng cô gái kia đi đến , bà Hiền ôm con mừng rơi nước mắt , ông Thanh cũng chạy đến ôm lấy thằng con trai . Duy chỉ có Loan là vẫn đứng yên tại chỗ , đôi mắt nhìn chằm chằm người con gái xinh đẹp đang đứng bên cạnh chồng mình .
Sau khi đã ôm ấp bày tỏ tình cảm Tuấn mới giới thiệu cô gái ấy , chẳng để ý gì đến Loan .
–Bố mẹ đây là Ngọc , là….
Tuấn chợt ậm ừ không nói nữa , cô gái đứng bên nhìn theo ánh mắt Tuấn đang nhìn về hướng Loan . Cô ta cũng nhìn Loan với ánh mắt kỳ lạ, đoạn cô ta cười nói ra chiều thân mặt lắm .
–Cháu chào hai bác! À không phải con chào bố mẹ , con là Ngọc , con là vợ của anh Tuấn ạ .
Ông bà Thanh Hiền ngớ người nhìn nhau , hai mắt ngơ ngác không hiểu chuyện gì . Còn Loan thì hai chân như mềm nhũn ,hai mắt ngấn lệ nhìn Tuấn . Cô gái kia đi về phía Loan cười một nụ cười đầy ý vị nói với giọng đắc ý với Loan .
–Em chào chị , chị là chị của anh Tuấn ạ . Em là Ngọc là vợ của anh Tuấn , hai đứa em nhập tịch bên kia rồi làm đám cưới bên đấy , đăng ký kết hôn bên ấy rồi ạ . Lần này em về là để ra mắt bố mẹ chồng .
Nói xong cô đi một vòng quanh Loan ,nhìn cô từ trên đầu xuống chân cười khẩy một cái rồi đi đến bên Tuấn . Bà Hiền nghe xong trợn mắt nhìn Tuấn .
–Như thế này là thế nào ?
Cô gái tên Ngọc khoác tay bà Hiền ra chiều thân thiết
–Con chào mẹ , con là Ngọc , là vợ anh Tuấn ạ .Con vừa giới thiệu rồi mà , mẹ quên à ?
Tất cả trợn mắt nhìn nhau , rơi vào trầm tư . không lâu sau lên xe đi về , Loan ngồi phía trước hai mắt cứ nhòa đi vì lệ , phía sau cô gái tên Ngọc cứ thao thao bất tiệt , nói chyện với bà Hiền vui vẻ . Chẳng bao lâu sau tất cả đã về đến nhà ngồi quanh chiếc bàn tiếp khách giữa nhà , Tuấn để Ngọc lại ở ngoài nhà nghỉ cách nhà không xa .
Bà Hiền gương mặt nghiêm nghị nói .
–Nói đi xen nào ,chuyện này là sao hả Tuấn . Mẹ cho mày ăn học đàng hoàng mà giờ mày làm ra chuyện gì đây ?
Ông Thanh thở dài thườm thượp .
–Mày có vợ là con Loan rồi , sao bây giờ mày lại dẫn con kia về nhận là vợ mày là sao . Sao mày có thể làm ra chuyện này hả Tuấn ???.
Loan chỉ cúi đầu rơi nước mắt không nói gì .Tuấn nhìn Loan có chút ngần ngại nói .
–Ngọc có bầu rồi , con và Ngọc đăng ký kết hôn rồi . Loan anh xin lỗi , em có thể đi tìm người khác tốt hơn anh , anh không xứng đáng với em , anh xin lỗi .
Lúc này Loan không chịu nổi cô gào lên trong nước mắt cay đắng nói .
–Anh xin lỗi , một câu xin lỗi nhẹ nhàng như vậy sao . Bao nhiêu năm nay tôi chờ đợi anh ,hy sinh cả tuổi xuân chờ anh , giờ nhận lại một câu xin lỗi nhẹ nhàng vậy sao .
Bà Hiền đứng lên ôm lấy Loan , bao nhiêu lâu nay nhìn những gì Loan làm cho cái nhà này làm bà cảm động và thương cô lắm , bà đã sớm xem cô như con gái mình .
–Tao chỉ có một đứa con dâu là nó , tao không cần biết mày với con kia làm gì . Nếu mày vẫn muốn đi với con kia thì đừng gọi hai cái thân già này là bố mẹ nữa . Tao không có đứa con bội bạc như mày .
Tuấn cau mày .
–Trước đây mẹ lúc nào cũng phản đối con với Loan cơ mà , bây giờ con làm theo ý mẹ rồi đây .Còn Loan anh thật sự xin lỗi em, anh không còn yêu em . Nếu cứ gượng ép sống với nhau thì cũng chẳng vui vẻ gì , vả lại Ngọc cũng có em bé rồi , mong em hiểu cho anh .