Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Đăng nhập Đăng ký

ĐĂNG NHẬP

Quên mật khẩu

QUÊN MẬT KHẨU

ĐĂNG KÝ MỚI

Tên người dùng:
Mật khẩu:
Email:

Chương 7

11:03 sáng – 03/09/2024

Chương 7

–Cưới xin gì ? còn phải xem đã .

Bà đánh ánh mắt cay nghiệp về Loan hừ lên một tiếng . Bà càng nhìn Loan lại càng không ưng mắt , người gì mà gầy như cái lá lúa ,đã vậy da thì đen mông thì hóp, trông cái mông thế kia thì chắc gì đẻ đái gì được . Nhà bà đã neo người chẳng may rước phải cái thứ không biết đẻ về thì khổ . Loan hai mắt đỏ lên muốn khóc , đôi tay run run không dám nói gì .Tuấn nắm lấy đôi tay ấy nói .

–Con quyết rồi , nếu không Lấy Loan thì con cũng không lấy vợ nữa .

Bà Hiền nghe con nói sợ làm căng cũng không được gì , đành im lặng , chờ cơ hội khuyên nhủ con sau . Ấy thế nhưng lúc nào bà nói đến thì Tuấn cũng khó chịu quay đi , cuộc nói chuyện khi nào cũng kết thúc trong tiếng cãi cọ . Đã vậy Loan còn dùng hết số tiền tích kiệm mình có giúp cho Tuấn có cơ hội được đi sang nước ngoài để thục hiện ước mơ của mình , làm cho Tuấn càng thêm quyết tâm lấy Loan làm vợ .

Cực chẳng đã bà Hiền dành gật đầu đồng ý cho Tuấn lấy loan cách có hai ngày anh bay , với lý do đẹp ngày . Bà chỉ làm sơ sài vài mâm cơm , mời bà con thân thích , họ hàng gần và bà cũng chẳng cho hai đứa đăng ký kết hôn với hy vọng một ngày nào đấy con bà thay đổi ý định , kiếm cho bà một nàng dâu ưng ý .

Dòng người hối hả ngược suôi , người đến , kẻ đi người vui tươi khi đón người thân của mình từ xa trở về , kẻ buồn bã vẫy tay tiễn biệt người thân đi xa. Tiếng cô tiếp viên hàng không êm ngọt vẫn đều đều trên loa , thông báo số hiệu từng chuyến máy may chuẩn bị cất cánh, thúc dục hành khách nhanh chóng đi vào phòng chờ để không bị lỡ mất chuyến bay .

Loan nước mắt lưng tròng cầm đôi tay chồng nói trong nước mắt .

–Anh sang đấy nhớ phải giữ gìn sức khỏe đấy , nhớ phải nấu cơm ăn đừng ăn mì gói , hay đồ ăn bên ngoài nhiều nhé hại đên sức khỏe lắm . Sang đấy ổn định đôi năm thì về thăm em cũng được .

Nói xong hai dòng lệ nóng tuôn dài trên má , đôi mắt đỏ nhòe đi vì nước mắt ,đôi tay cũng run lên như cố dồn nén cảm xúc trong lòng mình . Tuấn đưa gạt đi dòng lệ trên mặt vợ , thở dài an ủi .

–Anh sang đấy làm mà có đi đâu đâu , làm khi nào ổn định trả hết nợ với dư giả chút anh về . Khi nào giấy tờ bên ấy xong , chính thức là công dân hợp pháp anh sẽ về đưa em sang . Ở nhà cố gắng lo cho bố mẹ giúp anh ,ông bà cụ già rồi ,đôi khi hơi khó tính , em chịu khó nhịn các cụ một tí nhé .

Bà mẹ chồng đúng sau chề môi .

–Gớm mày làm như tao ở nhà tao ăn thịt nó , mà nhanh đi vào đi ,loa thông báo nãy giờ rồi . Còn cái loan nữa nó đi làm mày cứ làm như nó đi nhập ngũ thời xưa ý , thờ xưa bố mày đi lính biền biệt mấy năm mới về một lần , đến thư tay còn chẳng có .Bây giờ chúng mày có điện thoại rồi , thích cái là Phone cho nhau , nhìn thấy nhau rồi còn gì .

Loan nghe mẹ chồng nói chỉ biết cúi gằm mặt xuống không dám nói gì , nước mắt từng nhọt , từng dọt nhỏ xuống chân . Tuấn nghe mẹ nói cũng không nói gì , chỉ vuốt nhẹ lên mái tóc vợ , bày tỏ sự yêu thương của mình dành cho cô ấy . Tuấn kéo chiếc va li rời đi , đôi mắt lâu lâu lại quay lại nhìn Loan như không nỡ .Loan cố nén xuống cảm xúc trong lòng đưa tay vẫy chào cố nở một nụ cười tươi .

AAAAAAAAAAAAAAAAA

Sau khi Tuấn đi Loan ở hẳn nhà không lên thành phố làm nữa , cô ở nhà làm hết các việc trong nhà thay cho ông bà Thanh Hiền , cô cứ quần quật làm từ sáng cho đến tận tối mịt , nhằm quên đi lỗi nhớ thương chồng . Nhưng mỗi tối trở về trong căn phòng nhỏ vẫn còn dán chữ hỷ đầu giường, cô lại ôm mặt khóc một mình , cho dù là ngày nào Tuấn cũng gọi về .Cứ mỗi lần Tuấn gọi về , hai người nói chuyện nhìn mặt nhau cười nói vui vẻ lắm , nhưng mỗi lần tắt đi là Loan lại ôm mặt khóc rưng rức .

Rồi những cuộc gọi của Tuấn cứ thưa dần , thưa dần với lý do bận việc . Loan lại càng lao vào lo cho bố mẹ chồng , lo cho bà ngoại già , đến nỗi cô chỉ còn lại lớp da bọc xương . Bà Hiền thấy Loan ngoan ngoãn hiền lành như thế cũng dần chấp nhận, thậm chí còn thương cô như con gái . Bà nói .

–Thôi con cố lên một vài năm nữa nó về thì mẹ sẽ tổ chức cho hai đứa cái đám cưới to nhất vùng này .

Loan nghe thế thì lại càng thêm lao vào làm việc như con thiêu thân đến quên cả bản thân mình . Cô để dành tiền mua cho mình được một chiếc váy cưới với mơ mộng một ngày sẽ mặc nó đứng trên đỉnh cao của hạnh phúc .

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

You cannot copy content of this page

00:00 / 00:00