Chương 5
Kể từ hôm ấy tình yêu của Loan và Tuấn bắt đầu trong sự im lặng , không lời tỏ tình , không câu đồng ý . Hai người cứ im lặng , dành sự quan tâm, yêu thương chăm sóc nhau , dần già mối quan hệ bạn bè ấy biến thành tình yêu lúc nào ,cả hai đều không hay biết .
Quen nhau hơn ba tháng ,cả hai dọn về sống chung một nhà . Hằng ngày người ta thấy đôi chim sẻ quấn quýt bên nhau cùng đi làm , cùng ăn cơm ,cùng đi chơi . Làm cho bao kẻ ế lâu năm phải ghen tức , chề môi bĩu mỏ , giẩu mỏ khen chê . Một hôm Tuấn nhận được một cuộc điện thoại từ số máy lạ.
–Alo tôi Tuấn xin nghe cho hỏi ai đấy ạ ?
Đầu dây bên kia một giọng nói của nữ vang lên .
–Chào anh chúng tôi gọi từ công ty … ba tháng trước anh có đến chỗ chúng tôi xin việc , nếu như anh vẫn còn có ý định thì hẹn anh ngày mai đến công ty phỏng vấn ạ .
Tuấn nghe điện thoại mà khuân mặt không thoát khỏi sự vui mừng . Loan đang ngồi ăn cơm bên cạnh thấy Tuấn như thế cố nhịn để Tuấn nói chuyện xong mới hỏi .
–Gì mà vui thế anh ?
–Công ty lần trước anh nộp hồ sơ xin việc , bây giờ gọi anh đi phỏng vấn ,họ hẹn mai . Nếu mà vào được thì tốt quá , trong ấy lương và chế độ tốt lắm .
Loan nghe xong cũng vui lây , cô biết Tuấn lúc nào cũng nung náu trong lòng ý định tìm được công việc đúng với nghành nghề mình đã theo học . Cứ ngày nghỉ là Tuấn lại đi khắp nơi xem chỗ nào tuyển dụng để xin vào làm , nhưng đều bị từ chối ,nay công ty gọi tới Loan biết Tuấn vui như thế nào . Ba tháng sống chung, với một người mồ côi cha mẹ như Loan ,thì sự nhạy bén tinh tế của cô lúc nào cũng hơn người thường .
Hôm sau Tuấn đi phỏng vấn , Loan cũng xin nghỉ làm một hôm để đi cùng Tuấn . Cô ngồi bên ngoài chờ đợi , trong lòng còn hồi hộp hơn cả người bên trong . Đứng ngồi không yên cứ đi qua , đi lại làm bà chủ hàng nước cũng sốt ruột theo . Hai tiếng sau Tuấn đi ra với một khuân mặt rầu rĩ , Loan thấy Tuấn bước ra thì vui mừng đứng phắt dậy , nhưng khựng lại chỉ vài giây sau khi nhìn gương mặt Tuấn . Cô biết buổi phỏng vấn không thuận lợi nên không hỏi nhiều , chỉ lặng lẽ đi theo sau , cô biết khi nào muốn Tuấn sẽ tự mở miệng nói . Dù sống chung chưa lâu , nhưng tính nết Tuấn Loan có thể nắm trong lòng bàn tay . Bởi anh là mối tình đầu của cô , nên bao nhiêu sự quan tâm chú ý cô đều dồn lên một mình Tuấn .
AAAAAAAAAA
Đi trên đường Tuấn thở dài một cái , Loan biết ấy là dấu hiệu Tuấn muốn được nói chuyện liền hỏi .
–Sao thế anh , buổi phỏng vấn không được hả ? Không sao đâu , mình còn nhiều cơ hội mà , mình từ từ tìm cơ hội khác sau .
Tuấn lại thở dài thảm não nói .
–Họ đồng ý nhận anh rồi .
Loan mừng rỡ reo lên .
–Họ đồng ý rồi hả , may quá . Mà sao họ đồng ý rồi mà mặt anh trông ảo não thế ?
Cái thở dài lại được phát ra từ Tuấn .
–Họ nói , bây giờ nếu như đồng ý thì họ sẽ gủi anh sang nước ngoài ,nơi công ty mẹ để học hỏi thêm kinh nghiệm . Chi phí mình sẽ chịu một nửa , còn lại công ty sẽ hỗ trợ một nửa , học bên ấy 3 năm nếu như học xong về nước thì sẽ phải ký hợp đồng làm việc với công ty 10 năm . Nếu như không thì học xong có thể ở lại công ty mẹ làm việc . Họ còn nói thành tích học tập của anh tốt nên công ty mới chao cho cơ hội này .
Loan nghe xong vui mừng reo lên , nhưng ngay sau đó cô lại nghĩ đến cái gì đấy lại ra chiều suy tư lắm, cô ngập ngừng nói .
–Thế nên đi đi anh , cơ hội tốt như thế này đâu phải lúc nào cũng có .
–Nhưng mà tiền ở đâu ra bây giờ , vả lại sang ấy tháng đầu tiên sẽ không có lương , công ty chỉ bao ăn ở thôi . Với lại đi ba năm…
Câu nói dở chừng cũng đủ để loan hiểu câu tiếp theo Tuấn muốn nói gì , cô cúi mặt không nói gì , suy nghĩ mông lung . Tình yêu vừa chớm nở trong cô chẳng lẽ lại sớm tàn thế sao ?
Tuấn cũng im lặng , bây giờ anh đã trưởng thành hơn xưa , không còn mơ tưởng hão huyền về những thứ xa vời nữa , không còn là một thằng công tử bột , chỉ biết đến sách vở . Sau bao nhiêu ngày làm việc , kiếm đồng tiền từ chính mồ hôi công sức mình bỏ ra , anh mới hiểu cuộc sống này nó không phải màu hồng . Loan ngồi sau đôi mắt nhìn ngắm phong cảnh bên đường , lòng nặng trĩu tâm tư , cô cất tiếng phá tan sự im lặng .